Quan niệm của Tố Hữu về thơ
  1. “Không cố tình, nhưng mỗi khi có cái gì chứa chất trong lòng, không nói ra không chịu được thì lại thấy cần làm thơ”
  2. “Thơ ta cần say mới thích. Ai lại tỉnh khô trong thơ được? Tôi rất thèm trong thơ một chất lãng mạn mới, một chất mê mới” 
  3. “Thơ không chịu được giả dối. Nó đòi hỏi chân thực đến mức không thể ai ngờ vực được”
  4. “Theo tôi nghĩ: thơ hay thường mộc mạc, chất phác, không cần trang sức”
  5. “Bài thơ hay làm cho người ta không còn thấy câu thơ, chỉ còn cảm thấy tình người. Quên rằng đó là tiếng nói của ai, người ta thấy như tiếng từ trong lòng mình, như là của mình vậy”
  6. “Thơ không phải chỉ là văn chương mà chính là gan ruột”
  7.  “Thơ cho người phải là thơ hết mình mới đúng, có hết mình thì mới cho người được”.
  8. “Cái hồn nhiên (của thơ) không tự nhiên mà có, nó phải từ cuộc sống của nhân dân mà ra, lại được nuôi bằng cuộc sống của nhân dân”
  9. “Muốn có thơ hay, trước hết, phải tạo lấy tình. Nhà thơ chân chính phải không ngừng phấn đấu, tu dưỡng về lập trường tư tưởng, xác định thật rõ ràng tầm nhìn, cách nhìn. Tự nguyện gắn bó chân thành là yêu cầu cao nhất đối với người nghệ sĩ trong quan hệ với đất nước, với nhân dân.”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *