“ Một tác phẩm thật giá trị, phải vượt lên bên trên tất cả bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho cả loài người. Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bình…Nó làm cho người gần người hơn.” (“Đời thừa”)” ― Nam Cao
“Chao ôi! Ðối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ối… toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương”― Nam Cao
“Nhiều người không biết gì là tự trọng chỉ vì không được ai trọng cả. Làm nhục là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện”― Nam Cao
“Nghệ thuật chính là cái ánh trăng xanh huyền ảo có làm đẹp đến cả những cảnh thật ra chỉ tầm thường, xấu xa…”― Nam Cao, Đời Thừa
“Thật ra thì dù không bằng lòng với hiện cảnh của mình, cũng không mấy người dám mạnh bạo tìm những cuộc đổi thay. Cái chưa biết bao giờ cũng làm cho người ta sợ.”― Nam Cao, Sống mòn
“Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác.” ― Nam Cao, Lão Hạc